繁体字、简体字拢毋是台湾字
Hoân-thé-jī kap Kán-thé-jī Lóng m?-sī Tâi-ôan-jī!
Chiú? Ûi-bûn/Tâi-ôan Lô-má-jī Hia?p-hōe
Chòe-kīn Má Eng-kiú hoat-piáu “bat chià?, siá kán” ê giân-lūn ín-hoat chin chē lâng kā phoe-phÊng. Nâ-iâ? ê lâng jīn-ûi hôan-thé-jī chiah sī Tiong-kok bûn-jī, Le?k-iâ? jîn-sū jīn-ûi hôan-thé-jī chiah ē-sái hām kán-thé-jī khu-keh thang ûi-chhî Tâi-ôan ê to?k-tek-sèng.
Sū-si?t-siōng, m?-kóan hôan-thé-jī ia?h kán-thé-jī, in lóng sī Tiong-kok bûn-jī, m?-sī Tâi-ôan-jī. Tâi-ôan-lâng siōng-chá sú-iōng ê sī Lô-má-jī, m?-sī Hàn-jī ! Nâ-iâ? ê lâng moh hôan-thé-jī ê LP, put-kò sī teh khi-phiàn ka-tī, m?-ká? bīn-tùi Tiong-kok Kiōng-sán-tóng thóng-tī Tiong-kok ê sū-si?t, chí-sī ūi tio?h móa-chiok A-Q sim lāi hi-ké ê Tiong-kok bûn-hòa chià?-thóng! Le?k-iâ? jîn-sū “khòa? lâng chia?h bí-hún teh hoah sio,” kiò-sī nā iōng hôan-thé-jī tō ē-sái kiàn-li?p Tâi-ôan bûn-hòa ê chú-thé-sèng. Hit kóa kóng kah chhùi-kak chôan pho ê lâng
soah bô chú-ì, m?-kóan hôan-thé-jī ia?h kán-thé-jī, in su-siá ê lóng sī Tiong-kok-ōe. Tùi-chiàu chi-hā, kū-iú Tâi-ôan chú-thé-sèng kap bûn-hòa
tāi-piáu-sÈng ê pún-thó? gí-giân, chhiū? kóng Tâi-gí, Hakfa, gôan-chū-bîn cho?k-gí, tī gōa-lâi-chéng Hôa-gí ê chau-that chi-hā, lóng bīn-lîm ē pí pak-ke?k-hîm kap niau-hîm khah chá siau-sit ê gûi-ki. Chhiá? mn?g nâ-iâ? jîn-sū, Tâi-ôan bûn-hòa ê chú-thé-sèng kám tio?h khò hôan-thé-jī? Lán sin-khu-pi? ê kok-ka, Hân-kok kap Oa?t-lâm, in ūi tio?h thut-hiàn pún-thó? bûn-hòa ê tāi-piáu-sèng, lóng lâi sóan-tek hùi Hàn-jī. Lán Tâi-ôan leh?
繁體字、簡體字攏毋是台灣字
蔣為文/台灣羅馬字協會 榮譽理事長
最近馬英九發表「識正書簡」的言論引發各界的撻伐。藍營人士認為繁體
字(或所謂的正體字)才是中國文字的正統,綠營人士則認為使用繁體字才能
與簡體字區隔以維持台灣的獨特性。
事實上,不論繁體字或簡體字,它都是中國文字,不是台灣文字。台灣人
最早使用的是羅馬字(俗稱新港文及白話字)而不是漢字!藍營人士擁抱繁體
字不過是欺騙自己,不敢面對中國共產黨統治中國的事實,只為滿足阿Q心中虛幻的中國文化正統!綠營人士「看人食米粉teh喊燒」誤以為只要使用繁體
字就可以建立台灣文化的主體性。這些用詞咄咄逼人的政客卻沒注意,不論繁
體字或簡體字,它們書寫的都是兩邊互通的華語。相形之下,具台灣主體性與
文化代表性的本土語言諸如台語、客語及原住民族語,在外來種華語的侵襲
下,都已面臨將比北極熊及貓熊提早消失的困境。請問綠營人士,台灣文化的
主體性是要靠繁體字嗎?漢字文化圈的周遭國家韓國與越南,為凸顯本土文化
的代表性,紛紛選擇廢漢字。台灣呢?
Huân-thé-jī kap Kán-thé-jī Lóng m?-sī Tâi-uân-jī!
Tsiúnn Uî-bûn/Tâi-uân Lô-má-jī Hia?p-huē
Tsuè-kīn Má Ing-kiú huat-piáu “bat tsiànn, siá kán” ê giân-lūn ín-huat tsin tsē lâng kā phue-phîng. Nâ-iânn ê lâng jīn-uî huân-thé-jī tsiah sī Tiong-kok bûn-jī, Li?k-iânn jîn-sū jīn-uî huân-thé-jī tsiah ē-sái hām kán-thé-jī khu-keh thang uî-tshî Tâi-uân ê to?k-tik-sìng.
Sū-si?t-siōng, m?-kuán huân-thé-jī ia?h kán-thé-jī, in lóng sī Tiong-kok bûn-jī, m?-sī Tâi-uân-jī. Tâi-uân-lâng siōng-tsá sú-iōng ê sī Lô-má-jī, m?-sī Hàn-jī ! Nâ-iânn ê lâng moh huân-thé-jī ê LP, put-kò sī teh khi-phiàn ka-tī, m?-kánn bīn-tuì Tiong-kok Kiōng-sán-tóng thóng-tī Tiong-kok ê sū-si?t, tsí-sī uī tio?h muá-tsiok A-Q sim lāi hi-ké ê Tiong-kok bûn-huà tsiànn-thóng! Li?k-iânn jîn-sū “khuànn lâng tsia?h bí-hún teh huah sio,” kiò-sī nā iōng huân-thé-jī tō ē-sái kiàn-li?p Tâi-uân bûn-huà ê tsú-thé-sìng. Hit kuá kóng kah tshuì-kak tsuân pho ê lâng suah bô
tsú-ì, m?-kuán huân-thé-jī ia?h kán-thé-jī, in su-siá ê lóng sī Tiong-kok-uē. Tuì-tsiàu tsi-hā, kū-iú Tâi-uân tsú-thé-sìng kap bûn-huà tāi-piáu-sìng ê pún-thóo gí-giân, tshiūnn kóng Tâi-gí, Hakfa, guân-tsū-bîn tso?k-gí, tī guā-lâi-tsíng Huâ-gí ê tsau-that tsi-hā, lóng bīn-lîm ē pí pak-ki?k-hîm kap niau-hîm khah tsá siau-sit ê guî-ki. Tshiánn mn?g nâ-iânn jîn-sū, Tâi-uân bûn-huà ê tsú-thé-sìng kám tio?h khò huân-thé-jī? Lán sin-khu-pinn ê kok-ka, Hân-kok kap Ua?t-lâm, in uī tio?h thut-hiàn pún-thóo
bûn-huà ê tāi-piáu-sìng, lóng lâi suán-tik huì Hàn-jī. Lán Tâi-uân leh?